Buổi sáng tại thành phố Hồ Chí Minh
Khi người yêu còn đang say trong giấc
Tôi đã vội rảo bước vào nhân gian.
Tự hỏi lòng, ai mang bình minh đến
Dưới bóng những tán cây, tôi đứng chờ.
Dinh Độc Lập rạng ngời trong nắng sớm.
Bên hàng cây xanh rễ khẽ buông dài
Gợi chòm râu của Bác Hồ mến yêu.
Công viên nơi Chánh tòa còn vang vọng
Tiếng thánh ca nhà thờ Đức Bà xưa.
Phin cà phê đang rơi từng giọt đắng
Bình yên đến nhẹ nhàng những sớm mai.
Người dũng khí, lòng vị tha đong đầy
Chở tình yêu vượt trăm nắng ngàn mưa.
Bưu điện cổ giữa Sài Gòn xinh đẹp
Là chứng nhân gần ba thế kỷ qua.
Lời nguyện cầu an yên hòa bình mãi
Dịu nỗi đau bến hạnh phúc đợi chờ.
Hồ Chí Minh, thành phố buổi sớm nay
Rạng niềm tin chói chang nguồn hy vọng.
Từ giờ đây thế giới này thống nhất
Xúc cảm tràn đầy khó gọi thành tên.
Mang tình yêu vượt qua ngàn sóng gió
Quyện làm một hòa dòng chảy Mê Kông.
Với những ai đang còn trong bóng tối
Hãy một lần thử rộng cửa bước qua.
Bình yên này, khát vọng luôn bừng sáng
Lớn tình yêu biển rộng cũng vượt qua.
Sáng hôm nay Cộng cà phê vẫn thế
Vẫn cà phê hương vị dừa thân quen
Nhìn tương lai với nhiều điều mới mẻ.
Phú Mỹ Hưng, trọn thời gian vẫn thức
Canh giấc ngủ say nồng của người thương.
Bài thơ ngắn hôm nay tôi đã viết
Bên cây cầu ánh sao sáng rạng ngời.
Mang tên Người, thành phố buổi sáng nay
Phải làm sao diễn tả hết nỗi lòng.